|
回覆: CHAO CAC BAN
Tiểu Hồng ,
Thú thực nhé ! Anh rất ít khi về Việt Nam , và mỗi khi về Việt Nam thì chỉ được mới có vài ngày thôi , là anh lại nhớ Đài bắc 1 cách khủng khiếp nữa đấy ! Đài Loan đã thực sự trở thành quê hương thứ 2 của anh rồi .
Tuy nhiên , có ai mà lại quên được nơi chôn nhau cắt rốn của mình cơ chứ ?
Có thể nói là : Việt Nam là nơi anh đã chào đời , là nơi đã trang bị cho anh những kiến thức cơ bản và hình thành nên tính cách của anh . Còn Đài Loan là nơi đã dang rộng vòng tay đón tiếp , và cho anh những điều kiện rất tốt để học hỏi vươn lên đi đến những đỉnh cao . Cũng ví như 1 đứa bé lúc còn nhỏ thì luôn quây quần trong nhà quanh bầu vú mẹ , với tiếng ru à ơi .... Còn khi đứa bé bắt đầu bước ra đời , thì tính cách cứng cáp của người cha sẽ trở nên quan trọng biết bao .
Với anh thì Việt Nam - Đài Loan , cũng như mẹ và cha . Đối với cả 2 , anh không biết nói gì hơn , chỉ biết nhân đây dâng lên lòng biết ơn vô vàn và chân thành nhất của mình .
==================================
水叔 em ,
Anh không biết rằng hiện giờ em đang gặp những khó khăn như thế nào , nhưng anh tin chắc rằng cuối cùng em cũng sẽ nhất định vượt qua tất cả . Không biết anh có thể giúp đỡ được phần nào cho em hay không ?
Can đảm lên em ! Hãy tin vào chính mình !
Không biết sợ ,thì chỉ là 1 kẻ điên .
Sợ hãi đến nỗi chưa đánh mà đã đầu hàng , đó là hành vi của kẻ hèn nhát .
Biết sợ , và biết lập kế hoạch để ứng phó với những điều đáng sợ đó , rồi sẽ có lúc em cảm thấy nó không còn đáng sợ như mình tưởng nữa .
Anh có thể giúp em 1 vài ý kiến với tư cách là 1 người anh đi trước , để em tham khảo , nhưng để thực hiện , thì phải dựa vào nghị lực của chính em .
Tụi mình luôn là bạn tốt với nhau mà , đúng không các em ? |
|